Tin tức Đa Chiều
Việt Nam

Lương hơn 1 triệu đồng không đủ sống, thầy giáo bỏ nghề, chạy xe ôm

Lương thấp khiến nhiều thầy cô phải bươn trải, làm thuê đủ nghề để mưu sinh, trong đó một thầy giáo bỏ nghề chạy xe ôm công nghệ phải thốt lên rằng “Nghĩ phận trai tráng cầm mức lương trên dưới 1 triệu đồng/tháng cực không chịu nổi, tôi đành bỏ nghề đi chạy xe ôm”.

Mấy ngày nay dù trời rét đậm, rét hại, nhưng anh Lương vẫn cố gắng dậy thật sớm để đón được nhiều khách. Đeo bao tay, mặc nhiều lớp áo, kín đầu và cổ, anh vẫn cảm nhận rõ cái lạnh cắt da cắt thịt. Chở khách rong ruổi khắp Hà Nội, anh nói vất vả thế đấy bù lại còn có đồng ra đồng vào, không như công việc trước đây của anh.

Theo báo Zing, 3 tháng trước, anh Lê Minh Lương (27 tuổi) là giáo viên dạy tiểu học, gõ cửa phòng hiệu trưởng xin cho thôi hợp đồng. Hiệu trưởng động viên, nói anh Lương chờ một năm nữa biết đâu vào được biên chế. Anh nghỉ, trường cũng tiếc vì anh có chuyên môn lại hiền lành.

Anh Lương nói như khóc: “Xin thầy cho em nghỉ. Lương thấp quá, em chịu hết nổi rồi”. Thầy hiệu trưởng ái ngại nhìn anh. Thầy hiểu lý do anh quyết định vậy nên dù không đành lòng nhưng cũng phải ký giấy để anh nghỉ.

Ra khỏi phòng họp, anh ngắm nhìn ngôi trường lần nữa. Anh thở dài và thề với lòng mình không bao giờ đi dạy. Như trút được gánh nặng bấy lâu, anh vui vẻ xuống lớp chào tạm biệt học trò.

Những đứa trẻ mắt tròn xoe nhìn thầy. Một vài đứa có ý hỏi vì sao thầy lại xin nghỉ? Anh không nói gì, chỉ cười nhưng trong lòng có chút tiếc nuối bởi dù gì đây cũng là cả thanh xuân của anh.

Thời gian sau, người dân trong xóm không còn thấy hình ảnh thầy Lương đẹp trai mặc sơ mi trắng đi dạy. Thi thoảng có người vào nội thành, họ thấy bóng dáng anh mặc đồng phục Grab đứng đón khách hoặc đi ship hàng.

Bỏ nghề dạy, công việc đầu tiên anh nghĩ đến đó là đi chạy xe ôm Grab. Thu nhập từ công việc này không cao nhưng cũng gấp 10 lần mức lương anh từng nhận khi là giáo viên.

Để đưa ra quyết định từ bỏ nghề giáo, anh nhiều đêm mất ăn mất ngủ. Bởi từ nhỏ, anh đã ước mơ trở thành giáo viên. Mỗi ngày đi học, anh ao ước một ngày nào đó sẽ được đứng trên bục giảng như thầy cô đang giảng bài cho mình.

18 tuổi, bỏ qua nhiều lời khuyên ngăn của gia đình, Lương thi vào trường Cao đẳng Sư phạm Hà Tây. Năm 2016, anh tốt nghiệp với tấm bằng giỏi, xin về dạy tiểu học tại ngôi trường gần nhà.

Anh nhận lương 1,3 triệu đồng. Anh rất vui vì đó là tháng lương đầu tiên nhưng trăn trở phải sống thế nào trong tháng tiếp theo.

Từ ngày trở thành giáo viên hợp đồng, anh hạn chế mọi cuộc vui với bạn bè vì không có tiền. Bố mẹ thấy anh như vậy cũng sốt ruột. Họ từng hy vọng anh có thu nhập tốt hơn để còn tính chuyện dựng vợ, gả chồng.

Nhiều đêm thức trắng để hoàn thành sổ sách, giáo án, anh nghĩ đời dạy học của mình sẽ đi về đâu? Trong lứa sinh viên tốt nghiệp cùng anh, chỉ 4 người theo nghề, mà thu nhập của họ cũng chẳng khá hơn anh là mấy.

Đôi khi thấy bạn bè đồng trang lứa xây được nhà, mua được xe anh thấy chạnh lòng. Khổ nhất là những tháng nhiều đám cưới xin, tiền lương chẳng thấm vào đâu. Mới lấy lương hôm trước, hôm sau anh rỗng túi. Chẳng còn cách nào khác, anh phải ngửa tay xin tiền bố mẹ. Nghĩ lại cảnh này, anh chua xót:“Nó đau và nhục lắm. Mình được học hành tử tế, đàng hoàng mà đi làm vẫn phải xin tiền bố mẹ”.

Cô giáo làm giúp việc, rửa bát thuê để mưu sinh

Theo VOV đó là trường hợp của chị N.T.T., giáo viên trường THCS Vật Lại (huyện Ba Vì, Hà Nội).

Trống tan, chị T., nhanh chóng chào cả lớp, xách cặp chạy vội ra nhà để xe. Hôm nay chị T. nhận dọn nhà theo giờ. Điều trùng hợp là con chủ nhà từng học lớp do chị chủ nhiệm.

Trên chiếc xe máy cũ mòn lốp, chẳng biết gió tạt vào mắt hay tủi thân mà chị khóc. Đến nơi, phụ huynh sững sờ khi biết người giúp việc chính là cô T. chủ nhiệm năm xưa. Họ ái ngại mời chị ngồi chơi. Chị cảm ơn, uống cốc nước rồi nhanh nhẹn bắt tay vào việc. Phụ huynh không đành lòng, đứng đó nhìn chị rồi thở dài.

Sau hai tiếng, chị T. hoàn thành công việc. Trước khi ra về, chị xoa đầu đứa nhỏ rồi dặn dò học hành chăm chỉ. Đứa trẻ buồn rầu, nhìn cô và hỏi: “Cô ơi, sang năm cô còn dạy ở trường nữa không?”.

“Cô không biết trước được. Nhưng nếu cô không dạy học nữa, thì có thắc mắc gì về môn Sử em có thể hỏi cô nhé”, chị T. quay mặt đi, nghẹn ngào nói.

Chị lại đến nhà một đồng nghiệp trong trường nhận chăm sóc người già.

Nhiều giáo viên biết hoàn cảnh của chị lương thấp, mà một nách 3 con nên họ chủ động nhận việc cho chị. Có hôm học sinh đến nhà giáo viên để học thêm, tình cờ thấy cô T. đang lau nhà. Có đứa chạy đến ôm cô cứ thế khóc nức nở. Rồi cả trường biết chuyện cô T. phải làm giúp việc sau giờ lên lớp, ai cũng thương chị.

Tốt nghiệp sư phạm năm 2000, chị T. về địa phương nhận công tác. Khóa học sinh đầu tiên phần lớn lập gia đình. Nhiều người có con tiếp tục học cô T. nhưng bao năm qua mức lương và cuộc sống của chị vẫn dậm chân tại chỗ.

Tiếng là giáo viên nhưng chị chưa được vào biên chế, nên mức lương hợp đồng vỏn vẹn 1,3 triệu đồng/ tháng. Lương thấp, lại nuôi 4 miệng ăn buộc chị phải làm thêm ngoài giờ. Mùa hè chị đi cấy, gặt thuê, hái lá sen, chăm lợn gà, dán áo mưa. Mùa đông chị nhận giúp việc, chăm sóc người nhà, làm vàng mã.

Vất vả là vậy nhưng chưa bao giờ chị có ý định bỏ nghề. Gia đình chồng từng chỉ thẳng mặt nói chị chỉ lo công việc không kiếm được tiền, đánh đuổi chị đi. Chị ôm 3 con về nhà ngoại rau cháo sống qua ngày.

Cầm tập giấy khen trong tay, chị tự hào kể về nghề giáo viên. Chị nói nếu không yêu nghề chắc chắn bỏ dạy từ lâu. Công việc này lương thấp lại vất vả. Trong khi chị đi làm thêm một tháng thu nhập cũng được vài triệu đồng, gấp 5 lần lương giáo viên.

Có những ngày đi làm thuê vất vả nhưng đến lớp thấy học trò tròn xoe mắt chăm chú nghe giảng, mệt mỏi trong chị đều tan biến. Đối với chị, đi dạy là hạnh phúc lớn nhất.

https://www.dkn.tv/

Related posts

Hot girl Thanh Hóa trốn truy nã sau bữa tiệc ma túy ở Hải Phòng

Tin Tức Đa Chiều

Vụ buôn lậu, vận chuyển 53 triệu USD ra nước ngoài: Hơn 70 doanh nghiệp liên quan

Tin Tức Đa Chiều

Vợ nhảy lên capo đánh ghen, chồng ‘tẩn’ vợ như kẻ thù, gây náo loạn

Leave a Comment