Trung thu năm nay có 2 nhân vật chính, đều “quang minh, vĩ đại”, nhưng một là Chân, một là Giả.
Nhân vật chính của Trung thu là ánh trăng, dù thế thời chuyển dời không ngừng nghỉ, ánh trăng vẫn đó vằng vặc soi sáng thế nhân. Trăng là chứng nhân cho bao lời thệ ước, là tri kỷ của thi nhân, là nguồn cảm hứng cho khí chất thanh cao, là nỗi nhớ cố hương, là niềm hy vọng đoàn tụ, là định nghĩa cho cái đẹp trong sáng vô tư, là biểu tượng vĩnh cữu…
Cứ mỗi dịp Trung thu, ánh trăng lại lung linh như một lời nhắc nhở về những điều tuyệt đẹp. Nhưng năm nay, kẻ sĩ ngắm trăng lại có chút so sánh, bởi Trung thu Canh Tý trùng với ngày của một nhân vật chính khác, ngày 1/10 là kỷ niệm thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa dưới sự cai trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), cũng có thể nói 1/10 là ngày ĐCSTQ tôn vinh mình qua thành tựu chung của cả dân tộc. Trong năm 2020 đầy ám ảnh với mọi con mắt trên thế giới đều đổ dồn về phía Trung Quốc, thiên thời như cố tình trêu ngươi, đặt ánh trăng và ĐCSTQ trở thành nhân vật chính trong cùng một ngày. Để thế nhân có dịp so sánh, để thấy rằng, so với những nét đẹp vĩnh hằng và giá trị phổ quát, thì nhân vật chính mà mang đầy yếu tố phụ diện của mùa Trung thu năm nay quả thật quá trái ngược.
Một sự so sánh và cách đặt vấn đề có thể khá kỳ lạ, nhưng những ý tưởng khác biệt biết đâu có thể mang tới sự thức tỉnh…
Một quang minh, một hắc ám
Nói đến Trung thu phải nói đến “tụng trăng”, những bài thơ ca tụng trăng cổ kính hào hùng đã có từ rất lâu đời, là một bộ phận quan trọng của thơ ca cổ điển. Vầng trăng sáng vằng vặc, bầu trời đêm bao la, quang đãng, có thể cộng hưởng rõ nhất khí chất giản dị, đức tính thanh cao, tâm hồn rộng rãi của thi nhân.